Saturday 9 January 2021

Chữa bệnh đái dầm bằng cách uống nhiều nước

 BÀI CŨ POST LẠI


Chuyện khó tin nhưng có thật. Ròm có 2 đứa con và các bạn năn nỉ quá nên hôm nay ròm nói chuyện với con, con cho mẹ viết để có thể giúp cho các bạn khác bớt bệnh như con. Bài cũ ròm cắt bớt cho các bạn đọc há. Một đứa trẻ uống quá ít nước hay uống quá nhiều nước đều sinh ra vụ đái đầm, do stress, do bị nhiều thứ nữa nhưng trường hợp con của ròm nó uống quá ít nước. Đứa nào bị bệnh trong bài này thì ròm xin phép giấu nhe.


7 năm trời mẹ vật lộn cùng bệnh của con, ai cũng thấy mẹ ròm nuôi con nhàn vì các con rất dễ ăn dễ ngủ chứ chưa thấy mặt trái của những lần con bệnh chồng vắng nhà :) . Mùa đông năm đó Mẹ hầu như không ngủ được nhiều, và sáng dậy nhìn con khóc và nói "con không biết" là người mẹ đông cứng lại. Mùa đông mặc đồ nhiều lớp nên việc giặt giũ sấy cũng cực đối với Mẹ vì Mẹ còn phải đi học, đi thực tập và đi làm nữa, nhưng con nói và khóc là mẹ hiểu và chạy vào phòng con thu gom tất tần tật thứ gì trên giường con đem đi giặt, chạy ra lo cho 2 con ăn sáng, chuẩn bị đồ đem đến trường rồi 3 mẹ con đi, tối về mẹ sấy đống đồ giặt buổi sáng và giặt tiếp mớ còn lại, hầu như ngày nào cũng như ngày nào. Mẹ thực sự kiệt sức thời gian đó.


Hồi xưa con 4 tuổi mẹ phát hiện ra bệnh, nhưng BS (bác sĩ) nói không phải bệnh, để con lớn sẽ hết, rồi con lớn BS "trả giá" 7 tuổi sẽ hết. 7 tuổi thì bảo 9 tuổi mới gọi là bệnh và sẽ hết. 8 tuổi con giảm chứ không hết, và đến mùa đông năm đó thì mẹ vật vã, căng thẳng, rối bời, khùng điên vì Ba con đi làm xa, mẹ ở nhà với 2 con mà thôi. Mẹ quyết tâm chữa bệnh cho con, nên nói Bác Sĩ đăng ký cho Mẹ bệnh viện. Lên đến bệnh viện, rồi qua specialist (BS chuyên môn trị bệnh này) , rồi qua đủ thứ phòng ban đi từ bệnh viện lớn đến phòng nhỏ để khám cho con, chạy lòng vòng từ Birmin qua đến vùng khác mẹ cũng quyết tâm dẫn con đi. Cuối cùng là con không bị gì hết, tức cười nhất là gõ đầu gối test phản xạ của con. Mẹ đã hỏi ủa sao gõ đầu gối, và chuyên gia đó đã giải thích cho mẹ cặn kẽ cách khám và cách chẩn đóan bệnh. Mẹ hỏi nếu hết khám tại bệnh viện thì hồ sơ của con sẽ chuyển về đâu? Họ bảo sẽ chuyển về cho School Nurse (Y tá bên trường) con khóc lên vì sợ các bạn biết con bệnh. Mẹ nói để mẹ nói chuyện với cô y tá, với thầy cô trong trường. Mẹ bỏ thực tập để dẫn con đi nên thầy cô cũng hay hỏi thăm và mẹ cũng có nói chuyện khám bệnh cho con với Mrs. Smith nghe. Còn mỗi buổi sáng gặp tại cổng trường mà Mẹ buồn, và mệt mỏi là bác Thảo của con lại hỏi "nữa rồi hả?" nhìn mặt bác í là mẹ chán thêm chút nữa :)


Lần gặp School Nurse bà kể cho mẹ nghe rằng bà là nurse chuyên lo cho người lớn nhưng vì có thằng con bệnh như con của ròm nên bà từ bỏ những promotion đang có để đi nghiên cứu về bệnh này và chữa được cho thằng con, sau đó bà qua làm School Nurse luôn và bà nói bà sẽ lo cho con của ròm bớt bệnh được vì cách chữa mới ở Clinic này chứ nếu không ngay từ những ngày đầu con bệnh họ đã chuyển cho bà rồi. Sau đó thì khám, lên kế họach thực hiện nhưng đi chơi xa là mẹ lại về BS xin thuốc uống cho con mỗi ngày chứ lỡ có gì trong kỳ holiday thì chán lắm. Con làm theo lời Nurse chỉ dạy, và bệnh giảm dần, giảm dần nhưng vẫn không bớt. Mẹ có nhớ bà ấy bảo rằng ba con đi làm xa nó có buồn phiền trong lòng không nói, tuy bên ngòai nó bằng lòng vì nó không được quyền lựa chọn nhưng bên trong nó phản kháng, nó stress nên mới sinh ra bệnh, một phần nữa nó uống quá ít nước nữa. Vì vậy nếu chữa bệnh này thì phải kết hợp nó ở gần được ba nó và đừng để nó stress, đừng cho uống Coke, uống nước có gaz, và đặc biệt đừng cho con uống nước lúc 7h tối. Theo kế họach của Nurse thì con 10 phần bớt 6 phần, và nhiều việc khó khăn dồn dập xảy ra với 3 mẹ con nên mẹ quyết định theo Ba qua TS luôn chứ mẹ vẫn muốn Mẹ ở nhà bên Anh chăm con, Ba các con đi làm xa 2 tuần về.


Rồi cả nhà qua TS, ngày mới mua giường nệm về chưa được 1 tuần là mẹ lại đơ liền vì con làm ướt nó hết và cứ mỗi lần con bị như vậy là mẹ chạy lên chạy xuống cả ngày lục đục đến tối ở cái phòng giặt là vậy. Đợt cả nhà qua Đức thăm cô Đào AndyAn Mẹ cũng đánh lô tô trong lòng nhiều lắm đó. Hú hồn không có gì xảy ra dù Mẹ có thủ thuốc cho con. Hôm tháng 8 về thăm Ngọai, nói thịêt Mẹ lo lắm vì bên TS này Mẹ không dám bày tỏ để xin thuốc uống nhưng 4 tuần trôi qua không có sự cố gì xảy ra.


Khỏi nói lòng mẹ vui như thế nào khi mà con lớn mấy năm nay không hề tái đi tái lại cái bệnh ướt lưng của con. Bệnh của con nurse chữa rất đơn giản đó là bắt con uống 1 ngày đủ 8 ly nước trong đó 1 ly nước cam lúc tea time chiều còn lại sữa bao nhiêu cũng được nhưng phải đủ 8 ly nước và lên kế họach đi tiểu lúc nào và uống lúc nào luôn. Bà nói đó là cách duy nhất để bọng đái của con nó to lên chứa đủ nước và ban đêm nước vào bọng đái nó chứa đủ đến sáng vì vậy con sẽ không bị tình trạng nước tràn ra ngòai. Ngày đầu tiên nghe bà nói về bệnh của con mẹ trố mắt ngạc nhiên nhưng rồi search thông tin trên mạng thì mẹ hiểu là bà có lý của bà.


Kế hoạch như sau: Không coca, nước có gaz, trà, cà phê và đặc biệt HOT CHOCOLATE trong ngày nhiều vì những thứ này nó sẽ tăng lượng đi đái đêm của con, vì có bạn nói với ròm uống 1 ly cà phê, đi tiểu ra 2 ly nước vì vậy mình bị mất nước :) và nếu cơ thể mình uống ít nước thì nó lấy nước cơ thể mình nó làm ra nước đái luôn :) vì vậy lúc nảo cũng muốn đi đái và nếu cho uống chiều tối thì càng đái. Con của ròm thích uống hot chocolate trước khi đi ngủ lắm :) :) vì vậy càng đái ác liệt hơn.


Một ngày phải uống đủ 8 ly nước và làm sao cho đủ, uống nước cam, sữa chua phải trước 4h chiều, và không uống bất cứ thứ gì trước khi đi ngủ. Phải uống trước 7h còn ngủ lúc nào thì ngủ, trước khi đi ngủ nhớ đi đái lần nữa. Sáng ngủ dậy ăn sáng, uống 1 ly ra khỏi nhà,, lên trường đi đái rồi uống nước; giờ nghỉ giải lao 10h phải đi đái, và rồi uống nước; 12h trưa ăn cơm và uống nước thì phải uống 2 ly rồi chơi và vô lớp phải đi đái trước khi vô lớp, rồi giờ nghỉ giải lao chiều 2h phải đi đái, uống nước và trước khi đi học về phải nốc một ly và đi đái một lần trước khi ra khỏi trường, rồi về nhà uống tiếp nước cam trước 4h, và đi đái tiếp, làm sao đến 7h tối đủ 8 ly và con phải tick vào giấy của cô School Nurse đưa ra vào mỗi lần đi đái, hay uống nước và vài tuần check up với để coi kết quả như thế nào. Sau đó thì bắt đầu con bớt và bớt và rồi dứt hẳn hoàn toàn.Lượng nước theo tuổi như sau (ròm copy mạng hé)

  • boys and girls 4 to 8 years old - 1,000 to 1,400ml (1.7 to 2.4 pints)
  • girls 9 to 13 years old - 1,200 to 2,100ml (2.1 to 3.7 pints)
  • boys 9 to 13 years old - 1,400 to 2,300ml (2.4 to 4 pints)
  • girls 14 to 18 years old - 1,400 to 2,500ml (2.4 to 4.4 pints)
  • boys 14 to 18 years old - 2,100 to 3,200ml (3.7 to 5.6 pints)

Con đã lớn và những khổ sở, muộn phiền cũng bay đi, viết lại cho các bạn tham khảo nhé. Đừng để con uống quá ít nước hay nhiều nước và quan trọng con phải đi tiểu nhiều lần trong ngày nữa để rồi còn nạp đủ lượng nước để bọng đái chứa nước và ban đêm nó không tràn lên và trào ra ngoài luôn. Các bạn có thể search Nocturnal Enuresis hoặc why-your-child-should-drink-more-to-stop-bed-wetting.Chúc các bà mẹ không bị stress khi con đái dầm nha. Ròm không chữa theo mẹo, miếc gì hết. Có thuốc chữa dứt điểm nhưng ròm không biết các loại thuốc đó, cũng như nướng con bổ củi, giã nhuyễn cho vào cơm và nhiều mẹo khác nhưng ròm kiên trì 1 năm trời hơn với con, cứ bắt uống và đi đái suốt trong ngày, giờ thì hết bệnh rồi.

Hoa đẹp (hình gu gồ) cho giấc mơ con bay cao bay xa chứ không đêm toàn thấy toilet và nước "thơm".


No comments:

Post a Comment

Note: only a member of this blog may post a comment.